Chương 73: Người thứ hai Tôn Thiếu Khanh phát ra tiếng kêu quái dị mơ hồ, nhưng vừa lên tiếng đã lại bị người ta tát cho mấy cái. Quý Xương vùng khỏi tay mấy đứa con trai và túm lấy hắn vừa đánh vừa mắng: “Bị ném vài cục
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 72
Chương 72: Lấy thân nuôi rồng Trên mặt sông màu đen có một con thuyền nhỏ dập dềnh theo sóng nước và càng lúc càng xa bờ. Rốt cuộc nó hòa vào ánh trăng và biến thành một chấm nhỏ. Tiếng nức nở trên bờ cũng dần nhỏ đi, đứa
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 71
Chương 71: Tế rồng Đằng Ngọc suy nghĩ một lát mới lẩm bẩm nói, “Trước kia Mẫn quốc chưa từng có rồng thật, chỉ từ khi anh hai tới……” Lời còn chưa dứt sắc trời bên ngoài đã tối sầm, sau đó là mưa bụi lắc rắc rơi xuống phát
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 70
Chương 70: Vị trí Thuyền nhỏ lắc lư vài cái, nắng sớm từ khe cửa sổ tiến vào lập lòe trên khuôn mặt của Đằng Ngọc. A Thân nương đó thấy được giọt nước trong suốt nơi khóe mắt nàng thế là luống cuống tay chân lấy khăn và dùng
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 69
Chương 69: Ăn người Ánh trăng chiếu lên hoa hạnh khiến chúng sáng như ngọc và nối liền như một cái lưới thật lớn vây Quý Quỳ bên dưới. Nàng đứng lại bất động và nghe ngóng động tĩnh trong Hạnh Trì: Tiếng nước như tơ, mềm mại tinh tế
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 68
Chương 68: Hai hổ Xe ngựa của Đằng Ngọc đi xa, tòa nhà phía sau cũng rơi vào yên tĩnh. A Thân bước xuống bậc thang và nhìn bầu trời bên trên Tôn phủ. Ánh trăng ló ra khỏi mây lộ một góc màu vàng, còn hắn thì cười nhạt
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 67
Chương 67: Gỗ mục “Ca ca.” Công tử Càng nghe thấy giọng Đằng Ngọc thì nhẹ nhướng đuôi lông mày và quay đầu nhìn nàng. Hắn thấy nàng cũng đang nhíu mày nhìn mình, “Sao mỗi lần huynh giết người đều nói là vì ta thế? Tới sinh nhật ta
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 66
Chương 66: A Thân Đằng Ngọc nhìn hắn, “Vòng tay kia là người mẹ đã mất để lại cho Quý Quỳ vì thế nàng ấy cực kỳ quý trọng. Tuy nó hơi to nhưng nàng ấy chưa bao giờ để nó rời khỏi người.” Thân Xa chắp tay, “Thứ cho
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 65
Chương 65: Ăn thịt đồng loại “Mẫn quốc luôn luôn coi rồng là thần vật, mỗi năm trước khi cày bừa vụ xuân bọn họ đều phải lựa chọn một gốc cây sam cao lớn để dùng cho việc gọi rồng cầu mưa. Nhưng rồng treo trên cây và được
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 64
Chương 64: Nuôi rồng Đông Phương Cát Bạch nghe thấy hắn nói thế thì trái tim sợ hãi nảy lên. Nàng ngước mắt thấy A Thân nhẹ mím môi, tay chắp sau lưng bỗng duỗi về phía trước. Trong lòng bàn tay hắn là một xiên kẹo hồ lô, từng
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 63
Chương 63: Cháy A Nguyên hoảng hốt: Trong ngần ấy năm hắn mơ hồ cảm nhận được tình cảm của Thanh Hoan dành cho công tử. Nhưng hắn luôn cảm thấy đó là mối tình đơn phương của một phía. Không ngờ công tử lại cũng mang một phần tình
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 62
Chương 62: Vật cũ A Nguyên trố mắt, “Thanh Hoan.” Sắc mặt Thanh Hoan trầm xuống, “Ta không lừa ngươi đâu, ta hận công tử, hận ngài ấy ngu thiện nên luôn bức mình vào tuyệt cảnh vì người khác; hận ngài ấy cố gắng đưa cái thứ rẻ mạt
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 61
Chương 61: Hận A Nguyên biết Hỉ Ninh nói đúng nhưng lúc bỏ hồn đinh vào lòng và chui vào rừng trúc phía sau hắn vẫn không nhịn được muốn dừng chân: Cây gậy trúc trong tay Hỉ Ninh đã văng đi đâu, kẻ kia thì cầm kiếm trong tay
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 60
Chương 60: Hứa hẹn Lần đầu tiên A Nguyên nhìn thấy Thanh Hoan là sau khi khỏi ốm. Ngày đó hắn ra khỏi phòng và cùng Hỉ Ninh ngồi dưới hành lang phơi nắng. Đã lâu không ra ngoài nên vừa mở cửa hắn đã phải nhắm mắt lại, mãi
Continue ReadingLiễu Chương Đài – Chương 59
Chương 59: Ân Huống Doãn “A” một tiếng và cười khiến vết thương ở ngực trào máu còn hắn thì đau tới độ ho mấy tiếng, sặc cả máu. “Ngươi cười cái gì?” Thanh Hoan căm tức nhìn hắn nhưng ngón tay lại không đâm sâu hơn. “Ta cười ngươi
Continue Reading