Chương 54: Mưa to nơi phồn hoa – 1 Nàng trêu chọc hắn nhưng vẫn khiến Chu Duật Hằng chột dạ. Hắn không xác định trong lúc hấp tấp vừa nãy nàng có nghe thấy Cát Trĩ Nhã gọi hắn là điện hạ hay không. Nhưng hắn vẫn giả vờ
Continue ReadingLa Bàn – Chương 53
Chương 53: Nắng chiều bóng tháp – 3 Lửa màu xanh và khói trắng mang theo độc lan ra chung quanh người nên dù A Nam có bức bà ta mở miệng thì Cát Trĩ Nhã cũng coi như không nghe thấy. Bà ta chỉ chậm rãi ngẩng đầu nhìn
Continue ReadingLa Bàn – Chương 52
Chương 52: Nắng chiều bóng tháp – 2 “Ta không biết ngươi đang nói cái gì.” Cát Trĩ Nhã lạnh lùng đáp, “Ta chỉ đi ngang qua đây và muốn tiến vào tháp Lôi Phong mới xây để xem thế nào, ngươi vin vào cái gì mà nói thế?” A
Continue ReadingLa Bàn – Chương 51
Chương 51: Nắng chiều bóng tháp – 1 Ngày 25 tháng 6 là ngày tốt, thích hợp hiến tế, động thổ, lập đàn cầu khấn. Tòa tháp Lôi Phong hình bát giác có bảy tầng được sơn son, lợp ngói và đứng sừng sững trên núi Tây Chiếu. Cả thành
Continue ReadingLa Bàn – Chương 50
Chương 50: Mùa hoa rực rỡ – 4 “Cứu hắn ư? Ta làm sao mới cứu được hắn đây?” Trác Thọ chìm trong tuyệt vọng và hỏi Cát Trĩ Nhã. Cát Trĩ Nhã hất cằm chỉ trong sân và nói: “Ta xem địa thế của trạm dịch Từ Châu và
Continue ReadingLa Bàn – Chương 49
Chương 49: Mùa hoa rực rỡ – 3 Lòng Trác Thọ nóng như lửa đốt mà đuổi tới đỉnh Tê Hà. Lúc vào phòng, ông ấy thấy Chu Duật Hằng đang ngồi ở bên cạnh căn phòng nghịch Kỳ Trung Dịch, còn A Nam thì ngồi ở cửa chậm rãi
Continue ReadingLa Bàn – Chương 48
Chương 48: Mùa hoa rực rỡ – 2 Trong đống phế tích ở sân sau nhà Sở Nguyên Tri có một cây gỗ nam cao chừng 2 trượng, to một trượng. Thợ thủ công dựa theo dặn dò mà quét ba tầng nhựa cây gai dầu, ba tầng tro, sau
Continue ReadingLa Bàn – Chương 47
Chương 47: Mùa hoa rực rỡ – 1 Ánh vào mi mắt hắn là những dòng chữ xinh đẹp khiến người ta khó quên của Trúc Tinh Hà: Tiếng tù và đỏ thắm trời thu. Biên giới tím, nhạn đêm xao xác. Đây là bài thơ “Nhạn môn thái thú
Continue Reading