Chương 220: Quan tài Nhưng mắng xong nó lại càng tức giận. Mắng một kẻ căn bản không đáp lại ngươi thì chẳng khác nào đánh vào bịch bông, nghẹn cực kỳ. “Phanh”. Tiếng động này kéo Tang từ trong lửa giận ra ngoài, nó quay đầu đã không thấy
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 219
Chương 219: Tỉnh lại Lúc Triệu Tử Mại tỉnh lại thì đầu vẫn đau, thần trí cũng mê mang. Nhưng lúc nhìn thấy rõ khuôn mặt phía trước hắn lập tức tỉnh táo, híp mắt đánh giá một phen mới nhẹ giọng hỏi, “Hồ thái y?” “Tỉnh thì tốt, tỉnh
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 218
Chương 218: Kích tướng Hiện tại, đòi nợ tới cửa sao? Dì Vinh ngồi ngay ngắn bên cạnh một bàn tràn đầy đồ ăn nóng hổi, hai tay đặt trên đầu gối, mắt nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn cửa viện Dư Ấm Sơn Bàng. Lúc trước bà ta cũng
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 217
Chương 217: Thiên phú dị bẩm Đầu mùa đông bầu trời nhìn có vẻ u ám, một tầng mây màu xám mỏng bao phủ trời xanh, giống như một tấm gương thật lớn gập ghềnh. Dưới bầu trời màu xám ấy Vô Cùng Các càng trở nên tĩnh mịch và
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 216
Chương 216: Tự Trần Duệ bị ánh mắt đột nhiên lạnh xuống của nó dọa sợ, càng đừng nói tới màu hồng lộ ra trong mắt nó. Hắn vốn tưởng mắt người này có bệnh, nhưng hiện tại xem ra chỉ thấy màu hồng kia lộ ra yêu dị như
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 215
Chương 215: Bí mật “Nhưng ngươi vẫn đi.” Ánh mắt Tang xuyên qua mũ trùm nhìn về phía Trần Duệ. Gương mặt kia thực trẻ trung, thoạt nhìn chỉ 14, 15 tuổi nhưng đã phải gánh vác quá nhiều thứ không thuộc về tuổi này. “Nếu ta không đi sẽ
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 214
Chương 214: Trần gia Cửa lớn bị đập “thùng thùng”, bên trong lại không có ai đáp. Bảo Điền có chút nóng nảy, tay áo vén lên, mày nhíu lại nhìn bức tường xám trước mặt nói, “Rõ ràng là Lâm Tụng Nghiêu đang trốn tránh chúng ta, nhưng chỉ
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 213
Chương 213: Ai “Quế Vinh…… Chính là một người số khổ, từ nhỏ không có cha mẹ lại đi theo một nhà chú ruột sống. Sau này chú nàng ta cũng chết, thím tái giá là đuổi nàng ta ra khỏi nhà. Một nữ hài tử mười mấy tuổi không
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 212
Chương 212: Manh mối Dì Vinh đột nhiên nhướng mày nói, “Tụng Nghiêu, ngươi là con ta, mà ta là người hiểu ngươi nhất trên đời này. Ngươi yếu đuối, từ nhỏ đã thế, nếu không lúc ấy ngươi cũng sẽ không……” Bà ta lại cười, Lâm Tụng Nghiêu có
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 211
Chương 211: Đồng lõa Những gì xảy ra sau đó Lâm Tụng Nghiêu không nhớ rõ lắm. Hắn chỉ biết mình đã gọi mẹ và Trần Viễn bao nhiêu lần, nhưng cả người hắn mềm oặt, đầu óc ong ong, giống như có vô số ong mật đang vo ve
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 210
Chương 210: Nuôi nấng “Ta thấy thi thể của chú mình, ông ấy nằm trên mặt đất lầy lội, bụng phun máu tươi nhuộm đẫm quần áo. Ta cũng thấy kẻ giết chú mình, hắn vẫn đang cầm con dao giết heo thật dài, cả người di chuyển quanh thi
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 209
Chương 209: Nuôi quỷ “Đương nhiên là để ý, bọn họ sao lại có thể nói như thật như vậy chứ?” Lâm Tụng Nghiêu bỗng nhiên không dám nhìn vào đôi mắt Trần Viễn, ánh sáng kia khiến hắn sợ hãi. Im lặng như một con rắn độc uốn lượn
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 208
Chương 208: Thẻ bài Bên trong nhà bếp có người. Tiếng “đốc đốc” biến mất, trong khe cửa chiếu ra một mảnh ánh sáng đỏ sậm. Triệu Tử Mại biết có người ở bên trong đang đốt nến. Nhưng người nọ là ai? Hắn ở nhà bếp làm gì? Triệu
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 207
Chương 207: Căn phòng Người nọ đi về phía Lâm sư phụ, vạt áo kéo trên mặt đất quét qua lá vàng khô khiến chúng quấn quanh chân kẻ đó giống từng con thiên nga đang bay múa. Lúc đi tới bên cạnh Lâm sư phụ kẻ đó vươn một
Continue ReadingHưởng Tang – Chương 206
Chương 206: Xem trộm Ma xui quỷ khiến thế nào mà Lâm sư phụ lại đi theo. Ông ta rón ra rón rén, cực kỳ cẩn thận duy trì 10 bước với bóng dáng phía trước. Người nọ cũng bước cực nhẹ, ngẫu nhiên dẫm phải mảnh lá rụng cũng
Continue Reading