Gái già gả bảy lần thuộc thể loại huyền huyễn, không quá xuất sắc nhưng cũng đủ hay để đọc. Truyện này cả mạch đều bình bình, không có gì quá đau thương, thỉnh thoảng điểm thêm chút ngô nghê, hài hước và vui vẻ. Truyện cũng không quá dài nên đọc xong rất nhanh.
Gái già là chỉ gái già nhà họ Chân, năm lần bảy lượt kén rể nhưng người người đều chết trước khi kịp làm lễ. Nàng nổi tiếng đến độ hoàng thượng cũng biết. Thế nàng có buồn không? Cũng không buồn lắm thì phải. Vì người trong lòng nàng là công tử sát vách Vân Phi Bạch. Mà Vân Phi Bạch dường như cũng rất thích nàng. Vào một ngày đẹp trời, Vân Phi Bạch ngỏ lời muốn rước nàng về nhà. Dĩ nhiên là Ly Xuân rất vui mừng, nhưng đến sáng hôm sau Vân Phi Bạch lại bị ốm một trận, ốm dậy thì quên hết chẳng nhớ nàng nữa.
Thế rồi đệ đệ của Vân Phi Bạch lại đột nhiên xuất hiện và quấn lấy Ly Xuân. Hắn tên là Vân Châu. Và hóa ra Vân Châu đã từng gặp Ly Xuân từ khi hai người còn nhỏ. Hắn là người đầu tiên nói sẽ cưới nàng nhưng rồi lại bỏ đi để nàng mòn mỏi chờ đợi.
Cứ thế Ly Xuân dây dưa không dứt được với huynh đệ nhà họ Vân. Một người luôn quấn lấy nàng, còn một người luôn quên nàng. Mà ai cũng không biết được một kiếp này của bọn họ chỉ là một khoảng ngắn ngủi diễn lại câu truyện còn dang dở của họ từ kiếp trước.
Hóa ra Ly Xuân là một thủy quỷ, lúc nàng còn ở địa phủ đã quen con trai của Minh Vương là Vong Xuyên và vị tiên Ngọc Hành trên trời. Nàng quen Vong Xuyên trước, lại ngỏ lời với Ngọc Hành trước. Nhưng khi ấy nàng đâu đã biết thế nào là yêu.
Kết truyện HE. Nam chính là ai thì các bạn tự đọc để biết nhé. Nói chung truyện đọc hay.