Chương 15: Xuất ngoại “Nói là chỉ cần đi sẽ có việc để làm, một tháng 2000 đôla Mỹ đó!” Bác cả của Giản Lê là Vương Mộng Lan lúc này đang hớn hở nói về cái tốt của nước Mỹ. Dây chuyền vàng trên cổ bà đong đưa theo
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 14
Chương 14: Buôn đi bán lại Chỉ thấy trong cái chai nhựa cáu bẩn kia là một đống bò cạp đang bò ngoe nguẩy! Không biết thằng nhóc này làm thế nào mà bắt được đầy một lọ bò cạp thế này. Giản Lê thấy da đầu tê dại, cả
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 13
Chương 13: Giò heo kho Nó không như thế còn đỡ, nhưng nó vừa nói vậy là Giản Lê lại sợ thằng nhãi này không thầy dạy cũng biết học thói hư tật xấu. Tiền này nó không tiêu là để làm gì? Giản Lê nhớ rõ đời trước Vương
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 12
Chương 12: Bồ công anh Vương Vân Vân nghe xong thì đờ đẫn cả người. Giản Lê xuống xe gọi Vương Soái mở đèn pin chiếu con đường phía trước. Sau đó cô mới lại đạp xe và hổn hển giải thích: “Người ta mở cửa hàng buôn bán về
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 11
Chương 11: Cua rán Giản Lê ngửi được mùi cay còn hơn đời trước thì cũng thấp thỏm. Hay cô mua nhầm ớt cay nhỉ? Sao lại cay thế? Còn chưa vào miệng mà đặt trên bàn đã thấy mùi cay xông thẳng vào mũi, thậm chí đến đôi mắt
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 10
Chương 10: Tôm hùm đất Sự tình kết thúc với cảnh Vương Soái thút tha thút thít ăn cơm. Mợ cả Tôn Thúy Phương nổi giận đùng đùng và ném rèm cửa: “Vương Dược Đông, anh chỉ biết đánh con thôi! Ngoài đánh con ra anh làm được cái gì
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 9
Chương 9: Thịt kho tàu Giản Lê choáng váng. Không phải vì cô không muốn về nông thôn nghỉ hè mà vì cô còn có việc chưa làm xong. Cô phải thuyết phục mẹ đổi quầy hàng mà! “Mẹ, đợi hai ngày nữa con tới nhà cậu được không?” Vương
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 8
Chương 8: Bánh nướng có nhân Vương Mộng Mai nhét cho Giản Lê một cái bánh nướng, bên trong có một quả trứng gà rán và một ít khoai tây sợi. Vỏ bánh giòn giòn, bên trong là trứng rán vàng ruộm, khoai tây sợi xào vừa vặn. Đây là
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 7
Chương 7: Đòi tiền Giản Lê chặn ngang một chân mà bản thân Giản Phong cũng không ngốc nên đương nhiên biết con gái cố ý. Lưu Hướng Đông còn muốn nói thêm một chút để có được một lời hứa của Giản Phong: “Anh Phong, vậy cứ chốt như
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 6
Chương 6: Lễ tang Tuy hai vợ chồng Lưu Hướng Đông không hiếu thảo nhưng mọi thứ lễ nghĩa cũng coi như chu đáo, không mất mặt mũi. Tiếng pháo vang lên, sau làn khói trắng là cái lều bằng bạt nhựa kẻ caro màu đỏ được dựng tạm. Các
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 5
Chương 5: Đậu que hầm khoai tây “Giản Lê, con muốn ăn đánh phải không?” Cả buổi sáng Vương Mộng Mai chưa bán được mấy cái bánh nướng nên lúc này bà đang khó chịu lắm. Vừa thấy con gái dám mang trứng vịt mình muối ra đây là bà
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 4
Chương 4: Trứng vịt muối Tâm tình của Giản Phong không tốt nên Giản Lê cũng không dám hỏi nhiều. Vương Mộng Mai thúc giục con gái đi ngủ: “Trước khi ngủ nhớ uống thuốc!” Giản Lê à một tiếng. Nhà họ chỉ rộng 30 m2 nên miễn cưỡng ngăn
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 3
Chương 3: Tương dưa hấu Tin tức này khiến Giản Phong trở tay không kịp. Ông không thể tưởng tượng nổi người mình mới vừa nhắc tới lại đã không còn trên đời nữa. Trong lúc hoảng loạn, ông vội quyết định: “Cậu đi trước đi, nếu Đông Tử nhiều
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 2
Chương 2: Chuyện cũ Giản Lê bị bệnh. Thật ra cũng không phải bệnh nặng lắm. Vốn đó chỉ là một loại u nang thường thấy và ở đời trước, mãi tới khi cô qua đời cái u ấy cũng chưa từng gây rắc rối gì. Nhưng một năm kia……
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 1
Chương 1: Sống lại “Mới vừa phát tiền lương, tổng cộng cũng chỉ có mỗi 228 đồng thế mà anh đưa về cho em có 180 đồng, vậy phần còn lại đi đâu rồi? Có phải anh lại cho ai mượn rồi không?” “Bà xã, nhà Đông Tử thật sự
Continue Reading