Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Continue ReadingBảo vệ: Thiên kiều – Chương 53
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Continue ReadingBảo vệ: Thiên kiều – Chương 52
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Continue ReadingBảo vệ: Thiên kiều – Chương 51
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Continue ReadingBảo vệ: Thiên kiều – Chương 50
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Continue ReadingThiên kiều – Chương 49
Chương 49: Đồng hành (thượng) “Vậy làm sao ngươi nhận ra những người kia là trốn nô? Còn chắc chắn bọn họ là trốn nô của vương phủ phía bắc?” Những điều này quả là không thể tưởng tượng được. Nếu chỉ dựa vào thói quen ngày ăn ba bữa thì
Continue ReadingThiên kiều – Chương 48
Chương 48: Dược (hạ) Tiểu Trường Ninh còn buồn ngủ nên ngây thơ vẫy vẫy tay với Nhạc Phiên. Tiểu cô nương bị sún răng, ánh mắt mơ màng, cả người ngồi trong nắng sớm chiếu rọi giống một con thỏ trắng ngoan ngoãn. Có lẽ không nghĩ tới các
Continue ReadingThiên kiều – Chương 47
Chương 47: Dược (trung) Vị tổng binh họ Đới lúc này tiến quân thần tốc, áo choàng đen bay phía sau bị gió thổi vòng một vòng lớn. “Kẽo kẹt ——” Cánh cửa mở rộng, phòng trong ấm áp dễ chịu, có nha hoàn mặc áo ngắn, búi tóc cao,
Continue ReadingThiên kiều – Chương 46
Chương 46: Dược (thượng) Hơn hai mươi tráng hán từ trên sườn dốc lao thẳng xuống mang theo gió lạnh, tuyết cũng bị cuốn lên. Chỉ chớp mắt tất cả đã bị vây lại, bọn họ đồng loạt nhất trí rút đao ra. Đao vừa rời vỏ thì cả đám
Continue ReadingThiên kiều – Chương 45
Chương 45: Khó dò (hạ) “Lấy dấm tưới lên đó là được.” Trường Đình vừa nói vừa nhấc thảm nỉ lên cao hơn chút. Ánh lửa lập tức chiếu lên thần sắc kiên định của tiểu cô nương, “Cách một đêm mùi dấm sẽ nhạt đi, còn ban ngày ẩm
Continue ReadingThiên kiều – Chương 44
Chương 44: Khó dò (trung) Tiểu cô nương sức lực nhỏ, chém một cái lên mu bàn tay tên kia cũng không phải quá mạnh. Nhưng lưỡi chủy thủ của Hồ Ngọc Nương là do ông nội nàng ấy đặc chế, trên đó có gai nên chỉ cần chém là
Continue ReadingThiên kiều – Chương 43
Chương 43: Khó dò (thượng) Ánh mắt đứa nhỏ sáng ngời, chiếu rọi ánh lửa, như con sói con nấp trong chỗ tối lúc nào cũng có thể nhào lên cắn cổ người ta —— thân ở trong cảnh sinh tồn sống và chết nên một đứa nhỏ như thế
Continue ReadingThiên kiều – Chương 42
Chương 42: Lòng người (hạ) Bọn họ đúng là tốt hơn lưu dân nhiều —— ít nhất bọn họ còn có cái ăn. Lúc mấy người rời đi tổng cộng chỉ mang theo mười cái bánh nướng nhưng bánh ấy cũng khá to, ba tiểu cô nương ăn một bữa
Continue ReadingThiên kiều – Chương 41
Chương 41: Lòng người (trung) Hồ Ngọc Nương nhón chân nhìn ra xa, ngoại trừ bóng trăng bị tuyết rơi che khuất thì không có ánh sáng nào nữa. Lúc này nàng ấy mới nhỏ giọng nói với Trường Đình, “… Ít nhất trong vòng 10 dặm không hề có
Continue ReadingThiên kiều – Chương 40
Chương 40: Lòng người (thượng) Một đường hướng bắc. Trường Đình khăng khăng muốn đi con đường ngoài thành, vốn tưởng rằng trên đường đi bọn họ sẽ không gặp ai nhưng nào ngờ mới vừa quá Lận Huyện đã thấy giữa đám người đến người đi có mấy đoàn
Continue Reading