Chương 57 Chờ đến khi Giản Phong tan làm mới biết được chuyện này và cả nhà bà Ma đã phải vào viện. Ông nghe mọi người kể lại trò khôi hài buổi chiều thì trong lòng hơi siết lại. Tiếp theo ông lập tức tới tiệm và nói với
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 56
Chương 56 Cái tên Hứa Kiến Quốc giống như bùn lầy kia về nhà chưa được mấy ngày đã lại đi. Lần này không phải Tôn Diễm thúc giục anh ta ra ngoài làm công mà tự Hứa Kiến Quốc chủ động đòi đi. Nửa năm này một mình Tôn
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 55
Chương 55 Không ai biết bà Ma và mọi người đã nói gì với phó xưởng trưởng, chỉ biết đêm đó bà ta hùng dũng oai vệ, và hiên ngang trở về nhà, lời lẽ vẫn như cũ. Vẫn phải đổi một căn phòng bốn ngủ. Sau khi về nhà,
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 54
Chương 54 Sau khi Tiểu Thạch ngồi xuống thì không khí rơi vào khoảng xấu hổ ngắn ngủi. Cuối cùng vẫn là Giản Phong phá vỡ cục diện ấy. “Mọi người tới là hỏi ý kiến của tôi về chuyện này phải không?” Tiểu Thạch lập tức gật đầu. Người ngồi
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 53
Chương 53 Vương Mộng Mai muốn từ chối nhưng Giản Phong đã kéo bà lại và đồng ý. “Anh cứ đi làm việc đi, tối tôi sẽ tới.” Làm vợ chồng nhiều năm nên Vương Mộng Mai lập tức biết Giản Phong đang nghĩ gì. Lời khuyên nghẹn ở cổ,
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 52
Chương 52 Lúc Giản Phong nhận được tin từ chỗ Khổng Quốc Vinh thì cũng không quá bất bình với việc Triệu Hiểu Bằng tính kế sau lưng mình. Đại khái là do nghe Giản Lê nói xấu đối phương nhiều quá nên lúc biết người bạn chơi từ nhỏ
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 51
Chương 51 Được lời của Khổng Quốc Vinh nên Giản Phong cũng cẩn thận đợi. Trong chuyện mua nhà, Vương Mộng Mai vội hơn Giản Phong nhiều. Bà thúc giục chồng: “Thật vất vả mới gặp được một cơ hội thế này, chỉ có 8000, mua đi.” Bà nhìn căn
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 50
Chương 50 Dưa to cỡ này thì Giản Lê cũng muốn đi nhưng bị Vương Mộng Mai lườm: “Không được đi!” Con nít con nôi đâu có thể xem mấy chuyện dơ bẩn giữa người lớn được. Vương Mộng Mai vừa mới đi đến cửa nhà đã nghe hàng xóm
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 49
Chương 49 Triệu Xuân Lan tủi thân nói: “Con nghĩ mẹ như thế hả? Mẹ cũng vì tốt cho con thôi mà!” Vương Mộng Mai: “Vậy mẹ đừng tốt với con nữa. Lúc trước con sinh Giản Lê mẹ cũng có tới chăm con ở cữ đâu.” Triệu Xuân Lan
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 48
Chương 48 Nghe xem, đây là cái gì? Tôn Thúy Phương cũng chẳng có cách nào. Bà thương con trai nhưng con gái cũng là tri kỷ và bà không phải kiểu người không coi con gái ra gì như những kẻ khác trong thôn. Sau đó tình huống đi
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 47
Chương 47 Vương Mộng Mai dặn dò Giản Lê không được nói lung tung. “Không được nói cái gì mà thi thế nào, thi được bao nhiêu điểm, tất cả đều cấm.” Giản Lê trợn mắt: “Quý bà Vương Mộng Mai ơi, con gái mẹ có ngốc đâu mà mẹ
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 46
Chương 46 Cuộc sống của Hứa Á Nam không thể tránh khỏi cảnh hướng tới một trạng thái cực đoan khác. Tôn Diễm đột nhiên thu lại toàn bộ ánh mắt vốn dành cho đứa con gái này và đặt trọng tâm lên người đứa con trai. Hứa Á Nam
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 45
Chương 45 Giản Lê đang chạy bản thảo đến hoa mày chóng mặt thì bị Hạ Liễu lôi đi báo danh thi đấu bóng bàn. Năm nay chính là năm tổ chức Thế vận hội Olympic nên cơn sóng bóng bàn thổi qua phố lớn ngõ nhỏ của Đào Thành.
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 44
Chương 44 Bước vào học kỳ mới nên lớp học lại đổi chỗ ngồi. Giản Lê vẫn ngồi cùng bàn với Hạ Liễu còn Hứa Á Nam đứng thứ ba nên lúc được chọn chỗ đã chọn bàn đầu tiên ở hàng giữa. Đây là vị trí khá tệ vì
Continue ReadingTrở về năm 1995 – Chương 43
Chương 43 Thời gian trôi qua trong chớp mắt. Giản Lê chỉ cảm thấy nghỉ đông quá ngắn! Rõ ràng cô còn chưa được nghỉ ngơi tử tế mà đã tới 15 tháng giêng là sao? Tiệm cơm nhỏ của Vương Mộng Mai lại mở cửa. Vốn bà tưởng trước
Continue Reading